Toàn Trí Độc Giả (P1) - Chương 199
[Ai đó đã đưa ra ‘Tuyên ngôn Cách mạng’.]
Trong số rất nhiều kịch bản ở Thế giới Quỷ, quy mô của kịch bản Cách mạng là rất rộng. Sự tồn tại duy nhất có thể đe dọa các công tước ngồi trên đỉnh của khu liên hợp công nghiệp.
Một nhà cách mạng. Sự tồn tại này là hy vọng và là huyền thoại của các công dân. Đồng thời, đó cũng là nỗi tuyệt vọng.
Đó là lý do tại sao vào khoảnh khắc tôi nói, vô số người xung quanh tôi nín thở. Khuôn mặt của họ như đang tự hỏi liệu họ có nghe nhầm không.
“Sao ngươi lại giật mình? Không phải ngươi đang tìm kiếm nhà cách mạng sao?”
Những lời nói vô liêm sỉ của tôi khiến sự bối rối trên gương mặt của mọi người trở thành kinh hoàng. Cùng lúc đó, có một tin nhắn mà chỉ mình tôi nghe được.
[Bạn không phải là một ‘nhà cách mạng.’]
Đó là điều hiển nhiên. Ngay bây giờ, tôi là một kẻ lưu vong, người nằm ngoài kịch bản. Tôi không thể là ‘nhà cách mạng’, người là trụ cột của kịch bản chính của Thế giới Quỷ. Ban đầu, nó là như vậy.
[Tuyên bố của bạn đã ảnh hưởng đến kịch bản chính của Khu liên hợp công nghiệp Syswitz.]
Như mọi người đã biết, điều quan trọng nhất trong Star Stream là ‘xác suất’.
[Một nh à cá ch mạ ng?]
Những sợi xích dày cộp bao bọc lưỡi hái đã lộ ra. Tên đao phủ tiến lên một bước và tôi không khỏi lo lắng.
Thành thật mà nói, tôi hiện tại không có cách nào giết được tên đao phủ. Tuy nhiên, tôi không lùi bước, tôi phải làm điều đó ở đây.
“Đúng thế, ta là một nhà cách mạng.”
[Tại sao ngươi lại tiết l ộ chính mình?]
“Nếu ta không làm thế, mọi người ở đây sẽ chết.”
Jang Hayoung và những người dân khác đang há hốc miệng nhìn tôi. Tôi hồi hộp chờ đợi khi nhìn tên đao phủ đang lao tới.
…Đã đến lúc hiệu ứng xuất hiện.
[Nhiều công dân ngưỡng mộ lòng dũng cảm của bạn.]
Nó đây rồi.
[Lòng dũng cảm cao cả của bạn ảnh hưởng đến sự phát triển của kịch bản.]
[Bạn đã gây ra ảnh hưởng lớn đến kịch bản.]
[Kịch bản sẽ tạm thời chỉ định cho bạn một trạng thái.]
[Bạn đã trở thành một ‘nhà cách mạng tự xưng’.]
[Nếu nhà cách mạng hiện tại chết, bạn sẽ được trao lại vị trí này.]
Đây là bước đệm để tôi bước vào kịch bản.
[Kịch bản ẩn – Nhà cách mạng tự xưng đã được phát hành!]
Đây là lần đầu tiên một tin nhắn kịch bản được hoan nghênh như vậy. Nó có thể chỉ là một kịch bản ẩn nhưng vậy là đủ cho thời điểm này.
Kịch bản ẩn của Vương quốc quỷ thứ 73. Đó là một bí mật mà tôi sẽ không biết nếu không nhờ vô số lần thất bại của Yoo Jonghyuk.
“Anh… chờ đã! Anh thực sự là một nhà cách mạng sao?”
“Này!”
Những người dân không thể kiềm chế nỗi sợ hãi của họ và kêu lên. Tuy nhiên, không đúng lúc rồi. Tên đao phủ bắt đầu di chuyển, khói đen bốc ra từ miệng của tên đao phủ và quấn quanh cơ thể tôi.
[Đao phủ Syswitz đã đặt dấu ấn của cái chết cho bạn.]
[Bạn đã được xác định là vật tế thần của Đêm.]
Mọi người nhìn thấy dấu hiệu xuất hiện xung quanh tôi và hét lên, “Tránh ra!”
“Waaaaahhhhh!”
Những mảnh vỡ của chiếc bàn văng tung tóe trong không khí và lưỡi hái của đao phủ cắt đứt không gian trước mặt. Tôi né lưỡi hái trong đường tơ kẽ tóc. Sẽ rất khó tránh nó nếu cơ thể tôi không được sửa chữa, nhưng giờ nó đã khác.
[Hình phạt lưu đày được giảm nhẹ.]
Có một hơi ấm trong từng hơi thở mà tôi thở ra. Có một luồng khí nhẹ xung quanh cơ thể tôi và cảm giác ớn lạnh biến mất.
Tôi né được một loạt đòn của đao phủ. Thật vậy, sự khác biệt giữa có kịch bản và không có kịch bản là rất lớn. Nó có thể là một kịch bản ẩn nhưng sự hiện diện của một câu chuyện đã thay đổi sự tồn tại của tôi.
[Nh à cá ch m ạn g?]
Tên đao phủ hơi bất ngờ trước chuyển động của tôi và sức tấn công của hắn đã thay đổi.
[Không gian tạm thời bị đóng.]
[Bạn không thể thoát khỏi quán rượu.]
Tôi cười chua chát. Đây là lý do tại sao nhiều người đầy quyền năng vẫn không thể chống lại đao phủ. Không có cách nào để thoát khỏi đao phủ trong khu liên hợp công nghiệp.
Nhưng chỉ vậy thôi à?
“Tránh ra, đồ ngốc!” Khi Jang Hayoung hét lên, năng lượng tỏa ra từ lưỡi hái của tên đao phủ.
[Không công dân nào của khu liên hợp công nghiệp có thể chống lại Đao phủ.]
[Cuộc hành quyết sẽ diễn ra.]
Kỹ năng đặc biệt của Đao phủ – Hành quyết. Vô hiệu hóa sự phòng thủ của đối phương và giáng một đòn chí mạng. Những người dân dù mạnh mẽ đến đâu cũng không bao giờ chịu được một đòn từ lưỡi hái của tên đao phủ.
Lưỡi hái của đao phủ sắp cắt qua cơ thể tôi. Trong tay tôi, Vẹn tín rung lên một cách dữ dội.
“Ta xin lỗi, nhưng ta không phải là một công dân.”
Sức mạnh ma thuật xuất hiện từ trái tim của con rồng vàng và Bạch tinh thuần năng quấn quanh đầu ngón tay của tôi.
“Ta đã nói rồi, ta là một nhà cách mạng.”
Chà, tôi vẫn là một kẻ ‘tự xưng’. Năng lượng xanh trắng chói mắt va chạm với lưỡi hái của đao phủ và xuất hiện những tia lửa cực lớn. Giữa tình huống ngàn cân treo sợi tóc này, một thông báo được nghe thấy.
[Bạn không phải là người tham gia kịch bản chính.]
[Bạn không phải là công dân.]
[Bạn là một kẻ lưu vong.]
[Bạn không bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng ‘Hành quyết’ của kịch bản.]
Đúng như dự đoán.
[Hiệu ứng của ‘Hành quyết’ bị vô hiệu hóa.]
Khoảnh khắc tôi nhận đòn từ lưỡi hái, các hóa thân xung quanh hét lên, “A-Anh ta đỡ được đòn của đao phủ!”
“Anh ta thực sự là một nhà cách mạng sao?”
Những người không biết danh tính của tôi đang theo dõi tình hình với ánh mắt đầy ngờ vực.
[Đóng góp cho kịch bản của bạn đã tăng lên.]
Tên đao phủ hiểu lầm tôi và năng lượng bùng phát từ cơ thể hắn.
[Tê n… x ấc xư ợc…!]
Tôi nói chuyện như để chọc tức hắn. “Đừng giấu nữa, ta biết ngươi chỉ mạnh trong Đêm mà thôi.”
[G ì?]
“Một khi Đêm kết thúc, ngươi chắc chắn sẽ chết.” Tôi vừa nói vừa xoay Vẹn tín trong tay. “Ta chắc chắn sẽ giết ngươi.”
Hàng chục nhát lưỡi hái hướng về phía tôi. Đao phủ không yếu đi chỉ vì Hành quyết không hoạt động. Chỉ là hắn sẽ mất nhiều thời gian hơn để loại bỏ tôi.
Vì vậy, còn quá sớm để nói rằng tình hình đã trở nên tốt hơn.
“Tôi không thể bảo vệ mọi người nên hãy mau rời khỏi đây!”
Những người khác ngoài tôi có thể thoát khỏi nơi này vì họ không nhận được hiệu ứng của ‘dấu ấn’. Trong số những người đang chạy ra khỏi quán rượu, tôi thấy Jang Hayoung quay lại nhìn tôi.
Tôi nhanh chóng liếc nhìn cậu ta trước khi sử dụng Dấu trang.
“Chọn dấu trang thứ tư, ‘Lycaon Isparang’.”
[Kỹ năng độc quyền ‘Con đường của gió Lv. 10 (+1)’ được kích hoạt!]
Sẽ dễ dàng thắng hơn nếu tôi sử dụng dấu trang thứ năm – Kyrgios, nhưng chiến thắng trong cuộc chiến này không phải là mục tiêu ban đầu của tôi. Không, đúng hơn là tôi không thể thắng.
[Mục tiêu không bị ảnh hưởng bởi đòn tấn công của bạn.]
[Không ai có thể giết Đao phủ cho đến khi Đêm tàn.]
Lưỡi kiếm của tôi chém vào cổ áo hắn nhưng đây là tin nhắn duy nhất tôi nhận được. Cuộc hành quyết của hắn không ảnh hưởng đến tôi nhưng các đòn tấn công của tôi không thể làm hắn bị thương khi vẫn còn là Đêm.
Tôi phải thay đổi kế hoạch. Khu vực quán rượu xung quanh đã đổ nát và sức mạnh của đao phủ bắt đầu tăng lên. Hàng chục lưỡi hái bay trong không khí.
Mặt khác, các cử động của tôi trở nên nhanh hơn. Sự cân bằng về tốc độ đã bị phá vỡ. Động tác của hắn luôn chậm hơn và tôi luôn nhanh hơn một bước.
Đây là bản chất của Con đường của gió khi nó đạt đến giới hạn. Đó là lực kiểm soát mọi gia tốc trong không gian.
“Sao ngươi chậm như một con sên thế?”
[Ku aaa ah!]
Lưỡi hái của tên đao phủ giận dữ bắt đầu di chuyển bừa bãi trong không khí. Bình thường tôi sẽ không bị những đòn như vậy đánh trúng.
Tuy nhiên, nữ thần may mắn của Olympus đã cười nhạo tôi và một lưỡi hái vô tình rơi vào điểm mù.
“Ack!”
Ngay lúc cú đánh bất ngờ chuẩn bị giáng vào bên hông tôi, cánh tay phải của tôi đột nhiên xoắn lại thành một hình dạng kỳ lạ và tôi đã chặn được nó.
[Tài năng của bậc thầy kiếm thuật ngự trong cánh tay phải của bạn đang tỏa sáng!]
Tôi cũng rất ngạc nhiên. Tôi không nghĩ rằng các mảnh vỡ của câu chuyện sẽ hoạt động theo cách này.
[Người sử dụng câu chuyện không hoàn chỉnh đã khiến tình trạng cơ thể của bạn không ổn định.]
[Câu chuyện của bạn có thể gặp rủi ro nếu bạn tiếp tục chiến đấu quá mức.]
Tôi cắn môi. Sự lạnh lẽo lại một lần nữa ùa về. Tôi đã có được một kịch bản ẩn nhưng tôi không thể dùng sức mạnh quá mức để đối phó với tên đao phủ.
Tôi không nên tiếp tục chống lại nó. Tôi phải câu giờ trong khi tránh nó càng nhiều càng tốt. Ít nhất là cho đến khi cái Đêm chết tiệt này kết thúc.
[Ng ươi sẽ c h ế t.]
Tôi không đáp và tiếp tục sử dụng Con đường của gió. Sẽ thật tuyệt nếu Yoo Jonghyuk ở đây. Nếu tôi có sự giúp đỡ của một đấng siêu việt thì tôi có thể dễ dàng chịu đựng được Đêm dài này.
Tuy nhiên, không có ai ở đây cả.
Thẩm phán hủy diệt Jung Heewon.
Thanh kiếm thép Lee Hyunsung.
Đô đốc hàng hải Lee Jihye.
Những đứa trẻ đáng yêu của tôi, Lee Gilyoung và Shin Yoosung.
Han Sooyoung… à, cô ấy sẽ không giúp được gì nếu cô ấy ở đây.
Ở đây, tôi chỉ có một mình. Tôi đã tin vào những thông tin tôi biết và những câu chuyện tôi đã xây dựng nên. Bản thân tôi cũng vậy.
Có tiếng la hét từ những người đang lo lắng khi cử động của tên đao phủ bắt đầu trở nên hơi đờ đẫn. Tôi bắt đầu chế giễu hắn “Sao thế, ngươi mệt rồi hả?”
Tôi biết một người bất khả chiến bại như thế này sẽ không bao giờ cảm thấy kiệt sức. Đó là sự khó chịu đúng hơn là kiệt sức. Lời nói của tôi thực ra là để che giấu tình trạng của tôi.
[Thời gian của Dấu trang sắp hết.]
Thời gian mà tôi có thể sử dụng Con đường của gió tối đa là 30 phút. Ngay từ đầu, Dấu trang không phải là một kỹ năng dùng để chiến đấu lâu dài.
Nhân tiện, tên đao phủ đang cười. Có một hiệu ứng âm thanh rùng rợn và hàng chục đao phủ xuất hiện. Điều khủng khiếp nhất của Đêm là không chỉ có một đao phủ. Tất cả những kẻ hành quyết trong Khu liên hợp công nghiệp Syswitz đều tập trung tại quán rượu nhỏ này và nhìn chằm chằm vào tôi.
[Ngươ i đã s ai khi dá m khiêu khíc h ta.]
Hắn cố tình câu thời gian trong khi tập hợp những tên đao phủ khác. Nó chắc chắn là để giết tôi trong Đêm này.
Tôi quan sát chuyển động của những tên đao phủ xung quanh mình và sửa đổi tư thế.
Điều này là không thể tránh khỏi. Không thể chạy thoát khỏi chúng ngay cả khi tôi sử dụng Con đường của gió.
“Không, ngươi mới là người duy nhất phạm sai lầm.”
Tuy nhiên, 30 phút là đủ để tôi đạt được mục tiêu. Tôi quan sát những lưỡi hái đang bay tới và mở rộng cánh tay.
Nhiều lưỡi hái xuyên qua không khí về phía cơ thể tôi. Một số hóa thân nhắm mắt và thở dài thảm thiết. Điều này nhanh chóng chuyển thành những tiếng kêu kinh ngạc.
Những lưỡi hái chắc chắn phải xuyên qua tôi và xé nát tôi lại dừng lại trên không trung.
[Cá i gì?]
Những tên đao phủ bối rối nhìn vũ khí trên không với đôi mắt ngu ngốc. Tôi chợt nhớ lại một câu trong Con đường sinh tồn.
[Có hai cách để chống chọi với Đêm trong khu liên hợp công nghiệp.]
[Một là chạy trốn khỏi những kẻ hành quyết cho đến khi Đêm kết thúc.]
[Và hai là…]
“Ngươi đã quên rồi ư? Không chỉ có nhà cách mạng và đao phủ tồn tại trong kịch bản này.”
Sau đó là một tin nhắn vang lên bên tai tôi.
[Ai đó đang sử dụng sức sống của họ để bảo vệ bạn.]
[Cách thứ hai để sống sót qua Đêm là nhờ sự giúp đỡ của Người bảo vệ.]
Như mong đợi. Tôi đã nghĩ rằng điều này sẽ dẫn đến việc ‘người bảo vệ’ ẩn giấu sẽ xuất hiện. Aileen nói rằng ngay cả các thành viên hội đồng cũng không biết ai là nhà cách mạng.
Điều này có nghĩa là các hóa thân khác không biết danh tính của nhà cách mạng. Nói cách khác, họ không thể bảo vệ nhà cách mạng khi họ không biết nhà cách mạng là ai.
Tuy nhiên, điều gì sẽ xảy ra nếu tôi tuyên bố mình là nhà cách mạng?
[Người bảo vệ đã thành công và dấu ấn của cái chết đã được giải phóng!]
Đao phủ chỉ có thể sử dụng dấu ấn của cái chết một lần trong một đêm. Dấu ấn đã bị phá nên cuộc hành quyết hôm nay đã kết thúc.
Tên đao phủ nói bằng một giọng khát máu. […Ng ươi chỉ ma y mắn th ôi.]
“Tốt hơn hết ngươi nên cẩn thận, lần sau gặp nhau sẽ là ban ngày.”
Những tên đao phủ nghiến răng và phân tán từng người một. Âm thanh thê lương của tiếng sáo và bóng tối biến mất như thủy triều rút.
Bên ngoài quán rượu, những hóa thân đang nhìn chằm chằm vào bên trong với ánh mắt chăm chú. Jang Hayoung kiêu ngạo đang liếc về phía này với ánh mắt kinh ngạc. Tôi tự hỏi liệu mình có nên nói điều gì đó không trước khi nhún vai và vẫy tay.
“N-Nhà cách mạng mới! Một nhà cách mạng mới đã xuất hiện!”
Cùng với tiếng hò hét của người dân, Đêm ngắn ngủi cuối cùng cũng kết thúc. Tôi nhìn những người dân và có một suy nghĩ.
Một trong số họ sẽ là ‘người giám hộ’. Các kịch bản trong tương lai phải được thực hiện với người giám hộ.
Tôi nhìn lên bầu trời và trời vẫn còn tối. Đôi khi tôi nhìn thấy một vài ngôi sao nhưng chúng quá mờ nên không thể nhìn rõ.
Uriel, Hiền giả Vĩ đại và Công